
Năm 1943, khi mới ngoài hai mươi tuổi, Đinh Minh đã có tác phẩm được chọn trưng bày tại triển lãm Salon Unique lần thứ nhất, một sự kiện mỹ thuật quy mô toàn Đông Dương do chính quyền Pháp tổ chức. Tại đó, ông được trao học bổng danh giá 500 piastre bởi Toàn quyền Jean Decoux, ghi danh cùng với các nghệ sĩ Tạ Tỵ, Trần Đình Thọ và nhà điêu khắc Nguyễn Thị Kim. Đây là dấu mốc khẳng định tài năng sớm nở của ông trên chất liệu sơn mài, một lĩnh vực mà ông sẽ tiếp tục phát huy trong suốt đời nghệ thuật.
Trong hội họa lụa Việt Nam hiện đại, Đinh Minh là một gương mặt đặc biệt. Tranh ông không tìm đến sự phô diễn mà lặng lẽ lay động bằng vẻ đẹp tĩnh tại và cảm xúc tiết chế. Thiếu nữ trầm tư lắng nghe người chơi đàn nguyệt là một ví dụ tiêu biểu. Cô gái ngồi nghiêng, tay đặt nhẹ lên má, ánh mắt lắng sâu như đang cảm từng nhịp âm vang. Sau lưng, người đàn ông với cây đàn nguyệt hiện lên bằng những nét vẽ mờ nhẹ, không chi tiết nhưng đầy gợi mở. Âm thanh không hiện hữu bằng hình mà lan tỏa như một dòng khí mảnh, len vào không gian, chạm đến người xem bằng một thứ nhạc cảm im lặng mà bền bỉ.
Tranh được vẽ bằng mực và màu trên lụa, với bảng màu nhã nhặn, nét vẽ tiết chế nhưng đầy biểu cảm. Tà áo dài nhạt màu ôm lấy thân hình mềm mại, những nếp vải nhẹ như khói. Đường nét chỉ gợi, không tả, nhưng đủ để làm hiện lên dáng ngồi và trạng thái. Bố cục lệch, chừa khoảng trống vừa đủ để cảm xúc thấm qua, lan ra khỏi khung hình.
Đáng nói, Đinh Minh rất hiếm khi sáng tác trên chất liệu lụa. Chính vì vậy, tác phẩm này không chỉ quý ở sự hiện diện mà còn mang giá trị nghệ thuật đặc biệt cao, thể hiện trọn vẹn khả năng tiết chế, nhịp cảm và chiều sâu nội tâm mà ông chỉ dành cho những khoảnh khắc thật sự đáng ghi lại.
Maison Indochine Hanoi